Người dịch: Whistle
Tốc độ ngày càng nhanh.
“Cạch cạch…”
“Vèo!”
Xung quanh ngôi làng rõ ràng là có rất nhiều bẫy.
Mũi tên bằng gỗ to bằng cánh tay, chùm kiếm to bằng thùng nước, đủ loại lưỡi đao tẩm kịch độc, lưới lớn, hố sâu…
Mũi tên bắn ra, lực xuyên phá rất mạnh.
Số lượng nhiều đến mức che khuất bầu trời.
Những cạm bẫy này, đừng nói là săn thú, cho dù là cao thủ bát phẩm, cửu phẩm xông vào cũng chưa chắc có thể thoát ra.
Rõ ràng là vượt qua phạm trù cạm bẫy của ngôi làng bình thường.
Nhưng mà…
Người khổng lồ không chỉ có thân hình cao lớn, mà da thịt còn rất cứng, tên độc có thể xuyên đá bắn vào người này vậy mà lại không hề hấn gì.
Ngược lại, chỉ cần người khổng lồ vung tay là có gió lớn thổi đến, khiến cho mũi tên bay xiên xẹo.
Người khổng lồ dậm chân, mặt đất trong phạm vi mười mấy mét xung quanh giống như địa long trở mình, rung chuyển dữ dội, vô số cạm bẫy bị hỏng.
Hơn nữa, tốc độ của người khổng lồ cũng rất kinh người.
Người khổng lồ gầm rú, lao về phía trước, chỉ trong mấy hơi thở đã phá vỡ cạm bẫy, đến trước ngôi làng cách đó một dặm.
Nguy hiểm rình rập khắp nơi ở Khư Giới.
Những ngôi làng ở vùng hoang dã đều xây dựng tường cao, trên tường là gai nhọn, bên trong còn giấu trường thương, chỉa vào kẻ xâm nhập.
Thông thường, trừ phi là bay, nếu không, muốn xông vào thì ít nhất cũng phải có thực lực mạnh hơn mấy lần mới có thể phá vỡ.
“Ầm!”
Tiếng nổ lớn vang lên, một đoạn tường bị người khổng lồ đâm sập.
Bức tường dày mấy chục cm, vô số lưỡi dao sắc bén được lắp đặt trên đó, trước mặt người khổng lồ, không khác gì cỏ rác.
Đá, gỗ vụn bay tứ tung.
“Gào!”
Tiếng gầm rú vang lên trong làng.
Người khổng lồ hai mắt đỏ ngầu, sát khí bùng lên, nắm chặt tay, mang theo kình phong cuồng bạo ầm ầm đánh về phía ngôi nhà gạch ngói.
So với thân hình to lớn của người khổng lồ, ngôi nhà cao tầng cũng giống như đồ chơi trong tay trẻ con.
“Ầm!”
Ngôi nhà vỡ vụn, mặt đất xuất hiện một cái hố sâu, máu tươi từ trong đống đổ nát chảy ra, mấy người trong nhà đều chết hết.
Người khổng lồ gào thét, liên tục vung hai tay, từng ngôi nhà sụp đổ trước mặt.
Từng bóng người kêu la thảm thiết, bị sức mạnh khổng lồ của người khổng lồ đánh thành bùn nhão, huyết thủy.
Người khổng lồ giống như hung thú đang tàn phá, đi đến đâu, nhà cửa sụp đổ, thi thể la liệt, không gì có thể chống đỡ được nắm đấm của gã ta.
Trong nháy mắt.
Tiếng kêu la sợ hãi, thảm thiết vang lên khắp ngôi làng.
Cùng lúc đó, mấy bóng đen cũng từ trong phòng xông ra, ánh mắt căm hận lao về phía người khổng lồ.
“Phập phập…”
Vô số côn trùng kỳ lạ đột nhiên từ trong bóng tối bay ra, phát ra tiếng chói tai lao đến.
Những con côn trùng này to bằng bàn tay, sau lưng là đôi cánh mỏng như cánh ve sầu, miệng nhọn, răng sắc, âm thanh phát ra khi vỗ cánh giống như tiếng quỷ khóc.
Quan trọng nhất là số lượng của chúng rất nhiều.
Rất nhiều lỗ hổng xuất hiện trên mặt đất, vô số côn trùng từ bên trong chui ra, giống như những sợi chỉ đen tập trung trên không trung, hóa thành làn sóng rồi lao về phía người khổng lồ.
Bọn chúng bám vào người khổng lồ, cắn xé, nhiều vô số kể.
“Cút!”
Người khổng lồ vung hai tay, đập chết rất nhiều côn trùng, nhưng lại không thể nào giết hết, nhất thời, gã ta luống cuống, thậm chí còn loạng choạng.
“Cổ trùng?”
Bóng đen ở phía sau nhìn thấy vậy, mặt không đổi sắc:
“Thú vị.”
“A!”
Người khổng lồ liên tục xé, nhưng không giết được bao nhiêu côn trùng, ngược lại còn xé rách quần áo, vẻ mặt càng thêm dữ tợn.
Nguyên Lực khủng bố từ trong cơ thể gã ta bộc phát, từng luồng chấn động vang vọng quanh người.
Xích Viêm thể!
“Chết!”
Người khổng lồ ngửa mặt lên trời gầm rú, điên cuồng vung nắm đấm, nắm đấm hóa thành vô số tàn ảnh, mang theo sức mạnh hủy thiên diệt địa tấn công bốn phương tám hướng.
“Ầm ầm…”
“Ầm!”
“Hắc Thiết trung kỳ!”
Một giọng nói sợ hãi vang lên từ trong bóng tối:
“Rút lui!”
“Muốn chạy sao?”
Người khổng lồ gầm lên:
“Để mạng lại cho ta!”
Người khổng lồ không chỉ có thực lực khủng bố, mà tốc độ cũng rất kinh người, khả năng phòng ngự càng thêm vô địch, chỉ cần nhảy lên là có thể giẫm chết mấy người.
Người khổng lồ nhảy tới nhảy lui trong làng, giẫm nát từng ngôi nhà, bóp nát từng bóng người, ngọn lửa cháy rừng rực, tôn lên vẻ tàn bạo của gẫ ta.
Những người muốn chạy trốn đều bị người khổng lồ truy sát.
Thỉnh thoảng có cá lọt lưới, nhưng khi ra khỏi làng đều mất mạng, rõ ràng là bên ngoài vẫn đang có người săn giết.
Một lúc sau.
“Liều mạng với gã ta!”
Có người gào thét, không cam lòng, chủ động xông về phía người khổng lồ.
Còn đa số người khác đều im lặng, lấy ra một viên thuốc từ trong người, nghiến răng nuốt vào, hai mắt đỏ ngầu.
“A!”
“Rắc rắc…”
Ám vệ cắn thuốc, khí tức trên người tăng vọt, thân hình cũng lớn hơn, bọn họ gầm rú lao về phía người khổng lồ.
Ám vệ vung binh khí, ý thức bị thuốc tiêu diệt, thậm chí còn mất đi cảm giác đau đớn, nhất thời, người nào người nấy đều liều mạng, điên cuồng chém giết.
“Phụt!”
“Rầm!”
Người khổng lồ nheo mắt, liên tục đấm, dưới sự tấn công của côn trùng ngập trời, người khổng lồ tiêu diệt ám vệ với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Không biết đã qua bao lâu.
“Lách tách…”
Ngọn lửa bốc cháy trong ngôi làng đổ nát, một người khổng lồ ngồi xổm trong vũng máu, toàn thân đầy máu tươi, thở dốc, trong mắt không hề có vẻ mệt mỏi, mà là sự hưng phấn.
“Thế nào?”
Bóng đen lặng lẽ xuất hiện bên cạnh người khổng lồ.
“Cũng được.” Người khổng lồ cười toe toét:
“Không ngờ ở nơi hẻo lánh này lại có nhân vật như vậy, độc dược cũng không tồi, nếu như ngoại công của ta chưa đại thành, e rằng ta thực sự không thể nào chống đỡ lâu như vậy.”
“Tấn công trực diện, vốn dĩ là người mai phục chiếm ưu thế.” Bóng đen không hề bất ngờ:
“Hơn nữa, nơi này là một “ổ” của ám vệ Huyết Đằng lâu, bọn họ đã kinh doanh ở đây mấy chục năm, nếu như dễ dàng bị người ta tiêu diệt, bọn họ cũng không xứng đáng sống sót đến bây giờ.”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo